Tuổi trẻ của tôi đang trải qua rất nhiều điều tươi đẹp…
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta để đạt được những ước mơ hay đơn giản chỉ là những gì mình mong muốn thì có lẽ chúng ta đều phải trải qua những bậc thang để đến với những điều đó. Và tôi cũng vậy để được ngồi đây và viết lên những điều này thì tôi cũng phải trải qua những chặng đường và những bậc thang của riên mình, dù nó không quá ngắn cũng chẳng đủ dài nhưng cũng đủ sự trải nghiệm ở cái tuổi ngoài hai mươi đầy mộng ước này. Như Khalil Gibran là một nghệ sỹ, nhà thơ, nhà văn nổi tiếng ông đã từng nói “Hãy tin tưởng vào những ước mơ, vì bên trong chúng ẩn chứa cánh cổng vào cõi vĩnh hằng”.
Tôi đến với nghề Điều Dưỡng cũng chỉ là sự tình cờ và là sự ngỗng nhiên. Bởi vì tôi đã từng “ghét” cái nghề Y này từ khi còn là một đứa trẻ, cũng chỉ bởi tôi chứng kiến quá nhiều mặt trái của ngành Y để rồi trong tâm trí tôi không hề thích thú với cái nghề này. Nhưng đúng là cuộc sống không thể biết trước điều gì các bạn ạ! Khi tôi lại ngã đúng vào cái nghề mình từng “ghét” và không ưa chút nào, đúng với câu “Ghét của nào trời trao của đó”.
Khi bước chân vào con đường “Điều dưỡng viên” tôi đã phải cố gắng rất nhiều để làm quen với nó chỉ vì ngay sự khởi đầu tôi đã không thích nó rồi. Và thế đấy, trải qua quãng thời gian học tập tìm hiểu, theo nghề, va chạm kiến thức thực tế đã làm tôi yêu cái nghề Điều Dưỡng này bao giờ mà không hay. Kết thúc quãng thơi gian 4 năm học tập cũng là lúc tôi rong ruổi đó đây để tìm một bến đỗ, một ngôi nhà để dừng chân. Và sau 2 năm tôi cũng đã tìm được một ngôi nhà, một già đình như tôi mong muốn đó là ngôi nhà Đông Á. Tôi đặt chân vào ngôi nhà này với một tâm thế sẵn sàng học tập và cống hiến với những khả năng của bản thân.
Không ngoài mong đợi ngay từ đầu tôi bước chân vào ngôi nhà này, tôi đã thấy một ngôi nhà hòa đồng, luôn vui tươi, tràn đầy năng lượng. Những thành viên ở đây họ đã cho tôi động lực phấn đấu, động lực để hòa nhập khi mình là một thành viên mới còn non trẻ chưa biết một chút gì. Và thế là tôi đã yêu ngay ngôi nhà thứ hai này rồi. Là một thành viên mới nên tôi được mọi người xem như một người em út, tận tâm chỉ bảo từ những điều nhỏ nhặt nhất, và luôn nhắc nhở mỗi khi tôi làm sai. Mặc dù chỉ với một thời gian ngắn nhưng tôi thấy bản thân học được rất nhiều điều hay tại đây, tôi đã từng được đọc một cuốn sách có tựa đề “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu” của tác giả Rosie nguyễn, cuốn sách đã nói về tuổi trẻ mà không nặng nề giáo điều, không chỉ trích cực đoan mà đem lại nhưng tư tưởng tức cực nhất để mạnh mẽ bước chân vào đời. Và ở đây cũng vậy chính ngôi nhà này tôi đang được trải nghiệm những điều đó ở một tuổi trẻ đẹp nhất của cuộc đời.
Tôi vẫn không thể quên cái ngày đầu tiên tôi được trải nghiệm việc làm thủ thuật trên khách hàng với sự kèm cặp chỉ bảo của các anh chị tại đây. Là lần đầu nên tâm trí tôi lúc đấy khó tả lắm, miệng thì cứ lẩm bẩm nên làm cái này trước làm cái kia sau, nhưng trong đầu lúc đấy lại không thể nghĩ được điều gì, tôi bắt đầu hồi hộp, căng thẳng hơn sợ bản thân làm không tốt. Tôi bắt đầu làm thủ thuật cũng là lúc tay tôi run lên, trên trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi mặc dù nhiệt độ phòng khi đấy khá lạnh. Tôi cố trấn an tâm lý, cố vận dụng điều mình được dạy tại đây và 30 phút, 40 phút, rồi 50 phút sau cuối cùng tôi cũng hoàn thành được thủ thật đó, tôi thở 1 hơi khá dài. Mặc dù kĩ thuật đó nhiều người chỉ thực hiện 15 đến 20 phút là có thể hoàn thành nhưng tôi phải mất đến 50 phút cho lần đầu đó. Mặc dù tôi đã hoàn thành nhưng tôi thấy bản thân còn khá chậm chạp và hiểu quả không cao, nó ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến khách hàng tôi làm. Trong khi trước đó tôi có một khoảng thời gian học và trải nghiệm khá dài nhưng tôi lại không tận dụng được khoảng thời gian đó, và bỏ trống khá nhiều thời gian vì tôi nghĩ nó khá đơn giản nên mình có thể bỏ mà không quan tâm đến nhiều.
Vậy đấy đó cũng là lần đầu nhiều trải nghiệm, nhiều cảm xúc của tôi khi lần đầu tự bản thân mình làm và cũng là một bài học một kinh nghiệm rút ra cho bản thân, nên tận dụng những khoảng thời gian mà mình được trải nghiệm trước đó để khi bắt tay vào làm bạn sẽ làm tốt hơn, hiệu quả hơn. Vì khoảng thời gian trải nghiệm đó sẽ có các đồng nghiệp có những người bạn đồng hành cùng bạn, bạn sẽ tự tin hơn khi bước vào một sự khởi đầu mới với trách nhiệm của bản thân cao hơn và điều quan trọng bạn phải tự mình trải nghiệm điều đó. Nếu bạn đã từng đọc cuốn sách “Nhà giả kim” của tác giả Paulo Coelho hay “Trên đường băng” của tác giả Tony Buổi Sáng: là những cuốn sách gạo cội hay tiêu biểu cho những cảm hứng thúc đẩy bạn trẻ tiến lên, hay những cuốn sách đó nói lên bạn cần có những mục tiêu rõ ràng, có nguồn cảm hứng nhất định thì nên chuyên tâm vào nó, thực hiện đến cùng những nhiệm vụ mình làm. Và bạn đừng như tôi trong sự trải nghiệm không mấy tốt đẹp kia!
Khoảng thời gian này tôi cũng nhận thấy khá nhiều những thành viên có năng lực, có tư duy và đường lối trong công việc khi tôi được trò chuyện với họ. Nhưng dương như tôi vẫn thấy họ đang còn e dè, hay họ vẫn còn vướng mắc gì đó mà họ chưa bộc lộ hay thể hiện được hết khả năng, năng lực của mình ở ngôi nhà này. Có lẽ họ đang chịu sự áp lực về chính sách hay về kinh tế để trang trải, đã kiến họ không còn thời gian để tận tâm, tận tri cống hiến khả năng của họ chăng.
Chắc do tôi cũng là thành viên mới nên cũng chưa thể nào hiểu hết, nhưng chắc chắn một điều để có một vườn hoa đẹp thì chủ vườn sẽ có cách để chăm sóc từng bông hoa làm sao cho chúng có thể cho ra những bông hoa, cánh hoa đẹp nhất vào đúng thời vụ nhất và nhất định không thể để một bông hoa nào đó mà không được chăm sóc khiến bông hoa đó sẽ lây sâu hoặc bệnh cho những bông hoa khác. Cũng giống như một cuốn sách được xuất bản lần đầu vào năm 1936 nó được bán 15 triệu bản trên khắp thế giới và nó được mệnh danh “Đúng với mọi thời đại” tôi nói tới đây chắc mọi người cũng đoán ra đó là cuốn sách nào rồi nhỉ! Đó là cuốn sách “Đắc nhân tâm” của tác giả Dale Carnegie. Cuốn sách là một sự thu phục lòng người là một góc nhìn, suy nghĩ sâu sắc về việc giao tiếp ứng xử hay việc sử dụng nâng lực tiềm ẩn của mỗi con người giúp họ phát triển lên một tầm cao mới đó chính là nghệ thuật cao nhất về con người và chính là ý nghĩa sâu sắc nhất đúc kết từ những nguyên tắc vàng.
Khoảng thời gian không đỗi dài khi hiện tại tôi vẫn là một thành viên trong ngôi nhà Đông Á. Tôi thấy bản thân đã được trải nghiệm khá nhiều điều tôi muốn học qua từng thành viên tại đây cũng như cách làm việc để tôi từng ngày được phát triển hơn. Và môi trường ở đây cũng đã tạo ra nhiều điều để tôi được bộc lộ khá nhiều năng lực sẵn có. Tuổi trẻ của tôi đang trải qua rất nhiều điều tươi đẹp, tôi sẽ lưu dữ những trải nghiệm đẹp nhất tại ngôi nhà này để tiếp tục trải nghiệm những điều mới tại đây.